Dụ dỗ rồi phá trinh em kế vắng chồng tan – một thời hoa đỏ… Tình là gì làm ta khổ tình ơi? Tôi đã khóc khi ai còn mười sáu… Để vấn vương thành giọt lệ không lời… Đến hôm nay lá bàng không còn đỏ… Nên đường về bị tắt bởi lá rơi… Không muốn tới đường lui cũng mất lối… Trái tim tôi – con chim nhỏ lạc bầy… Chao đảo cánh giữa chiều tàn vô tận… Biết khi nào mới trọn một vòng tay? Quay lưng ư lẽ nào tôi có thể? Khi yêu thương tuổi mộng vẫn đâu đây… Ngẩng mặt đếm bao nhiêu là hoa phượng… Trách bầu trời u ám một áng mây? Một màu tím giữa